a. Xem tranh và nói 1 – 2 câu theo nội dung từng bức tranh:
* Tranh 1:
Lớp của Mít biểu diễn kịch. Cả nhà háo hức tới xem Mít biểu diễn.
* Tranh 2:
Mít đóng vai cái cây.
* Tranh 3:
Bố mẹ đã sớm nhận ra Mít trong vai cái cây từ lâu. Hai người vẫn luôn dõi theo Mít trên sân khấu. Bố còn nói rằng vai diễn cái cây cũng rất quan trọng.
* Tranh 4:
Khi vai diễn kết thúc, bố mẹ đã ôm Mít vào lòng và nói rằng “Bố mẹ rất tự hào vì con.”
b. Kể từng đoạn của câu chuyện theo tranh:
* Tranh 1:
Lớp của Mít biểu diễn kịch. Cả nhà đến và háo hức chờ xem vai diễn của cậu. Khi vở kịch bắt đầu, các vai diễn chính phụ đều lần lượt xuất hiện. Thế nhưng bố mẹ vẫn chưa thấy Mít đâu.
* Tranh 2:
Khi vở kịch đổi sang màn khác. Ngoài các nhân vật chính, còn có một cây cổ thụ đứng sát góc phải của sân khấu. Cái cây vươn tay cầm tấm bảng có chữ “rừng rậm”. Tuy chỉ là vai cảnh, nhưng cái cây rất nghiêm túc đứng im, làm tròn vai diễn của mình.
* Tranh 3:
Quan sát một lúc, bà Tám bỗng cất tiếng:
- Cái cây đó hình như là Mít đó.
Bố đã nhận ra Mít ngay từ khi Mít xuất hiện trên sân khấu. Mái tóc bồng bềnh của cậu con trai là điểm đặc biệt thu hút mọi người. Nghe bà Tám nói vậy, bố cười nói:
- Tôi cũng thích đóng vai cái cây. Không cần phải học lời thoại.
Bà Tám chậc lưỡi:
- Nhưng đó chỉ là vai cảnh thôi.
Giọng bố nghiên túc:
- Thì sao chứ? Vai cảnh cũng quan trọng lắm.
* Tranh 4:
Khi vở kịch kết thúc, Mít chạy xuống, rốt rít khoe:
- Bố mẹ thấy con đóng có hay không? Cô giáo khen con đứng rất im.
Bố mẹ ôm Mít vào lòng thì thầm:
- Hay lắm! Bố mẹ rất tự hào về em!
c. Kể lại toàn bộ câu chuyện
Lớp của Mít biểu diễn kịch. Cả nhà đến và háo hức chờ xem vai diễn của cậu. Khi vở kịch bắt đầu, các vai diễn chính phụ đều lần lượt xuất hiện. Thế nhưng bố mẹ vẫn chưa thấy Mít đâu.
Khi vở kịch đổi sang màn khác. Ngoài các nhân vật chính, còn có một cây cổ thụ đứng sát góc phải của sân khấu. Cái cây vươn tay cầm tấm bảng có chữ “rừng rậm”. Tuy chỉ là vai cảnh, nhưng cái cây rất nghiêm túc đứng im, làm tròn vai diễn của mình.
Quan sát một lúc, bà Tám bỗng cất tiếng:
- Cái cây đó hình như là Mít đó.
Bố đã nhận ra Mít ngay từ khi Mít xuất hiện trên sân khấu. Mái tóc bồng bềnh của cậu con trai là điểm đặc biệt thu hút mọi người. Nghe bà Tám nói vậy, bố cười nói:
- Tôi cũng thích đóng vai cái cây. Không cần phải học lời thoại.
Bà Tám chậc lưỡi:
- Nhưng đó chỉ là vai cảnh thôi.
Giọng bố nghiên túc:
- Thì sao chứ? Vai cảnh cũng quan trọng lắm.
Khi vở kịch kết thúc, Mít chạy xuống, rốt rít khoe:
- Bố mẹ thấy con đóng có hay không? Cô giáo khen con đứng rất im.
Bố mẹ ôm Mít vào lòng thì thầm:
- Hay lắm! Bố mẹ rất tự hào về em!